Saturday, October 25, 2008

Ngã giá




Khi Bội Dung đón lấy chén rượu độc từ tay tình địch, cuộc ngã giá kết thúc? Cô chấp nhận đánh đổi hạnh phúc riêng của mình để Vương Sinh, và cả những người khác nữa, được bảo toàn mạng sống. Tôi nghe có những tiếng cười khô khốc! Tại sao cô phải làm thế? Cứ như chúng ta của ngày hôm nay: đi tìm Bàng Dũng, Hạ Băng nghĩ cách giết béng con hồ ly, vừa lấy lại được chồng mà lại còn có thêm cái áo choàng lông trắng muốt(?). Tại sao Bội Dung lại làm thế? Hì hì!

Than ôi, ngã giá với hồ ly! Những khán giả vô cùng tỉnh táo và sáng suốt thật khó mà chấp nhận được Vương phu nhân lại trở nên ngớ ngẩn như thế. Nhấp nha nhấp nhổm ở dưới, ai cũng biết rõ mười mươi rằng cái giá đó là quá sức thua thiệt cho cô mà có khi lại thành công cốc. Thật, đừng nói gì Vương Sinh, khán giả không xem phim (và cũng không đọc quảng cáo của các báo) mà chỉ nhìn poster thì mười người như một chắc mẩm con ả bạch phát ma nữ này nhất định là hồ ly. Thế mà ở cái giờ phút mỏng mảnh ấy, vị tướng quân xao động và do dự thoắt cái trở thành một người chồng sẵn sàng từ bỏ tất cả để về bên cạnh người vợ giờ đây đã quá xấu xa (một cách toàn diện) để cùng nhau trong chốc lát nữa chọn lấy cái chết, kết thúc những đau khổ của cả hai , của tất cả. Dặn chồng sống tốt, Bội Dung siết chặt tay dao, cuộc ngã giá kết thúc!
Thế cuối cùng là thuận mua vừa bán hay có bên nào lợi lộc gì hơn không?

Tiểu Duy, riêng với em, tôi cần những dòng khác...

No comments:

Post a Comment