Friday, April 14, 2006

Ke Truyen




Sáng ra, mấy người phụ nữ đi lễ sớm ngửi thấy hơi rượu. Họ tìm thấy cha Andrzej cạnh bệ thờ. Trên cánh tay trái của anh , có thể đọc được dòng chữ rướm máu: không có Chúa!


***


Thật khó tưởng tượng được những gì mà gia đình của Andrzej phải chịu khi anh trở về từ chuyến du lịch sau lễ Phục sinh. Anh hoàn toàn hạnh phúc, đầy ắp sự hài hoà và tĩnh tâm còn bố mẹ anh thì suốt hai tuần liền không dám giáp mặt láng giềng. Bởi anh là niềm tự hào, là lời thanh minh duy nhất cho sự kém thành đạt của họ, bởi khi người ta đi nghỉ hè ở Bungary, mua ô tô, mua những món đồ gỗ sang trọng thì họ chỉ có Andrzej, và, bởi tăng hội, nơi mà anh đang phụng hiến, so với trường Đại học Kiến trúc anh đang theo học được 2 năm thật là một sự mất giá ghê gớm! Làm sao chịu nổi khi chính Andrzej giờ đây là người hàng đêm quỳ trước Thánh giá lâu hơn tất cả, là người nằm sấp tay giang ngang giống Thánh giá hơn tất cả!


Còn Andrzej, anh học 6 thứ tiếng và là một nhà thần học, một triết gia tài năng. Anh nhận học bổng của Học viện Giáo hoàng để đi Rome và trở về cùng tấm bằng tiến sĩ. Anh hát cùng các tín hữu những bài Thánh ca, chơi guitar trong những đêm lửa trại và chơi phong cầm trong các nhà thờ. Những buổi lễ sớm cùng anh thật sự trở thành những cơ hội trò chuyện cùng Chúa hay ít ra là cùng sứ giả của Người. Ai ai cũng yêu quý anh! Phụ nữ càng yêu quý anh dù với nhiều người trong họ, tình cảm ấy không phải chỉ vì những buổi cầu nguyện, vì guitar hay vì đàn phong cầm, kèn oboa.


Cho đến một hôm, chiếc xe ủi đi qua đoàn hành hương đến Czestochowa do anh dẫn đầu làm hai người trong đoàn bị thương nặng. Người bị nạn cần truyền máu. Và cả hai, anh cùng xơ Anastazja, một nữ tu dòng Carmel ở Lublin có mặt trong chuyến đi, đều san sẻ một ít máu của mình cho người bị nạn bởi máu của họ cùng nhóm, cùng chỉ số Rh và phù hợp với hai con người đang hôn mê nằm đó.


Cho đến cuối cuộc hành hương, cả hai luôn ở bên nhau.


Trong buổi cắm trại cuối cùng trước khi đến Czestochowa, khi Andrzej đến ngôi nhà thờ nhỏ ở rìa làng để cầu nguyện, Anastazja đã quỳ ở đó tự lúc nào.Khi anh đi khẽ và quỳ xuống bên cô, dù anh không có ý định đó, họ đã chạm khẽ nhau và cô không dịch ra. Cả hai cùng cầu nguyện một điều. Sau này họ đã kể với nhau như vậy. Rằng xin Chúa hãy giải thoát họ khỏi nỗi thèm khát được gần bên nhau. Xin Người! Và cũng ngay ở đấy, ngay những phút đầu tiên ấy, khi họ hoảng hốt dịch ra xa nhau vì người trông coi nhà thờ bất ngờ bước vào để tắt nến, họ biết rằng: thế giới, cả thế giới không chấp nhận điều đó!


Sự phản bội Đấng Toàn năng. Một điều mà không có cách gì giấu nổi. Không phải giấu các hành vi. Mà là những khát khao, cảm xúc, ước mơ.


Rồi họ giết chết những cảm xúc đó bằng mọi cách. Anh chạy trốn sang Rome bằng một học bổng 3 tháng. Nhưng liệu điều đó có ích gì khi mỗi sáng anh dậy từ sớm và chờ thư của cô.


Lẽ ra anh không được chờ! Anh đã chờ.


Lẽ ra cô không được viết! Cô đã viết.


Anh rời Rome bằng tàu hỏa. Thay vì dừng ở Krakow, anh lại đến tận ga Lublin. Anh đã chuẩn bị tất cả để nói với cô rằng lẽ ra không nên như thế. Anh đã thuộc lòng. Từng từ một.


Họ đứng trong cổng tu viện của cô. Không nhìn nhau, như những tội đồ, họ nhìn xuống đất. Sợ cả những ý nghĩ của chính mình. Rồi cô nắm tay anh. Và họ chạy. Đến một công viên nào đó. Dưới một gốc cây nào đó. Cô dùng lưỡi lách qua môi anh và đẩy nó vào giữa hai hàm răng anh nghiến chặt vì kinh ngạc, và vì phấn khích.


Đó chỉ là sự khởi đầu. Còn sau đó là tội lỗi! Họ gặp nhau ở mọi nơi. Càng xa KrakowLublin càng tốt. Rồi người phụ trách tu viện Lublin cũng biết. Từ một lá thư nặc danh của một sĩ quan SB vốn đã theo dõi cha Andrzej từ lâu vì trái với mong muốn của mình, anh đã đi vào lịch sử của phe đối lập ở Ba Lan khi anh giáng cho tên sĩ quan một cái tát như trời giáng ngay giữa trại quân sự. Anastazja bị gởi đến một làng nhỏ. Và một bức thư gởi cho người phụ trách ở Krakow. SB một lần nữa lại nhúng tay vào và bức thư chỉ đi được ½ đoạn đường. Cuộc tình phải tiếp diễn.


Và nó tiếp diễn. Trong những căn lều hoang. Trong các khách sạn. Cho đến khi người phụ trách Lublin không thấy phản hồi từ Krakow đã đích thân đến đó. Cha Andrzej bị chuyển đi Swinoujcie một tuần sau. Và cả thế giới bắt đầu biết.


Không ai nói chuyện với Anastazja. Cô không được đến nhà nguyện mỗi tối. Cô bị nhắc nhở suốt ngày. Và một hôm, tại chỗ của cô trong phòng ăn là một bức thư của anh để mở. Cô im lặng đánh đổi từng nỗi khó chịu bằng tình yêu, mỗi ngày mỗi lớn với anh.


Một bao cao su đã sử dụng được ném vào phòng xưng tội nơi anh vẫn ngồi nghe xưng tội. Một phong bì không dán đầy những mẩu báo và hình ảnh các bé gái bị xâm hại. Các nữ giáo dân đều đặn gởi “phẫn nộ thư” cho linh mục.


Anastazja biến mất. Cùng với chiếc ô tô của tu viện. Cô đi Czestochowa. Trên đường về, tại một đoạn đường thẳng, khô ráo, xe cô lấn phải và lao thẳng vào gầm một chiếc xe đông lạnh. Ngay giữa gầm. Không có dấu phanh xe.


Giáng Sinh đến một tháng sau đó. Sau Đại lễ, khi mọi người đã ở nhà chào mừng Chúa hài đồng, cha Andrzej đến một  nhà thờ nhỏ. Anh đến cạnh bệ thờ, để lên đó chai nước thánh, chai rượu và một lọ mực tàu. Trộn mực vào nước thánh. Lấy kim từ túi áo khoác. Đứng chính xác đối diện Thánh giá. Và bắt đầu xăm.


***


Ở đây, trong phòng đợi của bệnh viện tâm thần, cách anh một mét, một người đàn ông không thể gầy hơn được nữa ngồi trên xe lăn. Ông nhìn anh bằng cặp mắt mở to thao láo trong hai hốc mắt to hơn cái chúng chứa những hai số. Trên cánh tay nhìn thấy dưới tay áo pajama ngắn, bẩn, mạng lỗ chỗ, có thể đọc được mấy dòng chữ bằng mực đen nay đã bạc: không có Chúa!


 Dù rằng chị hộ lý khẳng định với anh rằng, cha Andrzej không thể nghe, không bao giờ nói và cha luôn nhìn như thế ngay cả khi ngủ, trong khoảnh khắc, anh thoáng thấy nụ cười trên môi ông khi ông được đẩy ra từ phòng bác sỹ. Và anh ngộ ra điều đó…


 

5 comments:

  1. ti`nh yeu van song trong nhung niem hanh phuc nhot nha.t .... va` xin cau nguyen cho cho nhung con nguoi Xau xa va` ich ky kia ...mot lan nem duoc hanh fuc nhu 2 trai tim be' nho? kia...truoc khi evil tra'o di tra'i tim con nguoi cua ho.

    ReplyDelete
  2. Du` sao ho cu~ng da~ duoc to^.i lo^~i voi nhau...

    ReplyDelete
  3. Cu~ng kho' no'i duoc la ai xau xa va ich ky, vi 2 con nguoi do' sinh ra va buo^.c phai buoc di tren con duong rieng cua ho, con duong ko chap nhan nhu~ng toi loi..., con duong do' la` the^', phai chiu tho^i... Chi? tiec la 2 con nguoi ay da~ ko duoc song cu`ng ti`nh ye^u cua nhau la^u hon...

    ReplyDelete
  4. Ke chuyen o Viet Nam di em
    Cho gan gui va than mat hon

    ReplyDelete
  5. Không! Cu kê? nhu vâ`y! Nghe hay muh!
    That ra thi` 1 chu't xâ'u xa va` i'ch ki? xen va`o se~ day cho Ti`nh yêu biê't gi`n giu~! Co' nguoi co`n yêu vi` hiê'u tha)'ng nhe'!!!
    Mô.t chuyê.n ti`nh dep kê't thu'c ba)`ng ca'i chê't va` tra.i tâm thâ`n, vâ.y co' la` bi quan không? Thê' nhe'! Dung co' ba?o anh la` nguoi bi quan trong ti`nh ca?m nhe'!

    ReplyDelete